Lan nãi nãi thấy Tống Giản Bạch vẫn chưa hiểu, bèn nắm lấy tay hắn, ôn tồn nói:
"Con à, con đã tự mình thay đổi vận mệnh của mình, cần gì phải tin vào số mệnh nữa? Người khác đến chỗ ta xin chữ, không ai dám chọn lại chữ mà mình đã chọn lần đầu, vì họ thuận theo mệnh trời. Nhưng con thì khác, vậy con còn chưa rõ sao?"
Lan nãi nãi vừa nói vừa chỉ vào vết sẹo trên lòng bàn tay Tống Giản Bạch. Dù đã cao tuổi, đôi mắt bà vẫn sáng trong như ngọc đen.
Tống Giản Bạch bị ánh mắt ấy nhìn thấu, quả thực đã ngộ ra phần nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT