“Vẫn chưa có gì mới, vì sự can thiệp của Giản Bạch, cốt truyện hiện tại đang phát triển theo hướng nam nữ chính.”
“Chờ chút, Giản Bạch không phải nam chính sao?”
【Không phải.】
“Hiện tại có thể tra thông tin về Giản Bạch không?”
【Có, nhưng có sự khác biệt lớn so với Giản Bạch mà chúng ta biết.】
“Khoan đã, để ta hệ thống lại đã. Ý ngươi là, ngay từ đầu chúng ta tiến vào thế giới này chỉ là thân phận người qua đường?”
【Đúng vậy.】
“Hiện tại vì vấn đề của Giản Bạch, chúng ta bị ép phải đi theo một cốt truyện khác?”
【Gần như vậy đó. Vì kí chủ thân cận Giản Bạch quá mức, kích phát cốt truyện vai ác.】
“Vai ác? Ai là vai ác? Ta sao?”
【Không phải kí chủ, là Giản Bạch.】
【Giản Bạch, nam, 27 tuổi, con trai cả nhà họ Giản, 11 tuổi theo cha mẹ di dân sang nước M, lạc đường ở nước M 5 năm (nội dung 5 năm không rõ). 5 năm sau được gia đình Giản tìm về, tiếp quản công ty, nhưng trong lúc đó mơ mơ hồ hồ qua lại với nữ chính của thế giới này… Cuối cùng bị nữ chính tàn nhẫn giam cầm, còn bị nam chính đánh gãy tứ chi, cắn lưỡi tự sát…】
“Nhưng Giản Bạch hiện tại không phải Giản Bạch trước kia mà, không thể nào bị giam cầm chứ?”
【Ta không biết, nhưng hiện tại xuất hiện giao diện nhiệm vụ, yêu cầu bảo vệ Giản Bạch, giết chết nam nữ chính.】
“Ối giời ơi, hệ thống vô dụng, nhiệm vụ của các ngươi muốn ta đại khai sát giới à? Quan trọng là… xã hội hiện đại, giết người là phạm pháp…”
【Ta cũng không muốn mà, nhưng đây là nhiệm vụ do hệ thống chính phát xuống, không phải ta có thể can thiệp…】
“Nam nữ chính tên gì?”
【Nam chính là Phương Thành Lan, nhị thiếu gia nhà họ Phương ở Đế Đô. Nữ chính là Lý Sư Sư, thiên kim nhà họ Lý ở Đế Đô. Hai nhà đều thuộc hàng quyền thế nhất ở Đế Đô.】
“Còn Giản Bạch, tình hình nhà hắn thế nào?”
【Thông tin chỉ có bối cảnh mơ hồ, không đầy đủ lắm.】
Huyền Ngữ trợn tròn mắt, ngây người ngồi xổm xuống một bên, “Sao mình lại dính dáng tới vai ác thế này? Sau này làm sao mà sống ung dung tự tại nữa?”
“Hiện tại cốt truyện đến đâu rồi?”
【Lý Sư Sư và Phương Thành Lan đã kết hôn, đang chèn ép thế lực của Giản Bạch. Mấy ngày trước Giản Bạch bị người bắn súng vào chân, hiện tại còn ở bệnh viện.】
Huyền Ngữ đến thế giới này cũng được vài năm, tuy rằng có hợp tác làm ăn với Giản Bạch, nhưng không thân thiết lắm, vì biết đối phương có lẽ không đơn giản, nên cô không muốn tới gần. Nhưng hiện tại, vì vấn đề của hệ thống, cô không thể không gánh vác tuyến cứu vớt vai ác này.
“Ôi… trời muốn diệt ta rồi, e là không sống sung sướng được nữa!”
Hệ thống: 【Cô còn nhớ viên hạt châu mà cô để lại cho Giản Bạch ở thành phố H không? Viên hạt châu đó đã cứu Giản Bạch rất nhiều lần. Lần này Giản Bạch bị thương đều là vì viên hạt châu cô cho đã biến thành tro bụi.】
Huyền Ngữ nghĩ nghĩ, “Năng lượng trong viên hạt châu đó đủ cho một người phàm tục dùng mười đời, đến tay Giản Bạch chưa đến ba năm đã dùng hết rồi?”
Hệ thống: 【Đúng vậy.】
Huyền Ngữ: “Vậy thì hay rồi… Có chút kích thích, khiến mình muốn tìm hiểu đến cùng!”
“Hệ thống vô dụng, Giản Bạch hiện tại ở bệnh viện nào?”
【Bệnh viện quân khu, phòng bệnh VIP.】
“Được, chúng ta đi xem!”
Hệ thống chỉ đường cho Huyền Ngữ, lái xe thẳng đến bệnh viện quân khu.
Vừa đến bệnh viện, cô thấy Giản Ngọc đang canh giữ bên cạnh anh trai mình, còn người trên giường đang chăm chú đọc sách.
Huyền Ngữ nhìn khung cảnh tĩnh lặng qua cửa kính phòng bệnh, không khỏi tán thưởng một câu, “Giản Bạch đẹp trai thật!”
Cô y tá trực ban nhìn thấy Huyền Ngữ đứng ở cửa, nhẹ nhàng hỏi, “Cô tìm ai ạ?”
Huyền Ngữ: “Vâng.”
Trong phòng, Giản Bạch nghe thấy tiếng động, quay đầu nhìn về phía Huyền Ngữ, “Đến rồi thì vào ngồi đi.”
Huyền Ngữ có chút xấu hổ, dù sao nhìn trộm người khác không phải chuyện gì hay ho… “Ngồi, nhất định phải ngồi!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT