Hứa Thanh Diễm vờ dẫn Song Khê ra ngoài dạo chơi, Hứa Chi Hằng theo sau làm vẻ bảo vệ, vô tình hữu ý hướng về phía điện đá hôm qua nàng thấy mà đi.
Càng đi sâu vào, nhà cửa càng thưa thớt. So với bên ngoài nhà nào cũng san sát nhau, thậm chí nhà Bàn Phượng hôm qua ở chỉ cách một hàng rào tre, nơi này lại vô cùng rộng rãi.
"Sư tỷ, muội thấy nơi này là lạ?" Song Khê khẽ kêu, cảm giác như mình đã bỏ sót điều gì.
Khi ba người tới chỗ hôm qua Hứa Thanh Diễm trốn, trung tâm Cao Tân Thành không phải điện đá, mà là một khoảng đất trống. So với đầm lầy xung quanh, mảnh đất này lại lát gạch trắng.
Người lớn phơi thóc, người già ngồi vá áo, trẻ con chạy nhảy nô đùa. Một góc bên cạnh, đám đông vây quanh, loáng thoáng có tiếng Chung Tử Thu.
"Kể chuyện Tử Quy Thành, ấy là một nơi hung thần ác sát! Trong đó, có đám người còn hung tợn hơn, gọi là 'di dân Tử Quy Thành', ba trăm năm trước theo yêu đế làm loạn, tàn hại bá tánh, đại ác nhân..."
Chung Tử Thu một chân đạp lên ghế, tay cầm quyển sách. Áo choàng dài hôm qua đã thay bằng bộ áo ngắn thêu hoa, quần ống túm để lộ mắt cá chân trắng nõn, chân đi đôi giày rơm xinh xắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play