Nàng cất giọng hát bài 《Phong Hoa Châm Tẫn》 của Thiếu Tư Mệnh. Bài hát này dường như khơi gợi lại những tâm sự sâu kín, nàng hát bằng cả tâm hồn, nên từng thanh âm, từng cảm xúc đều thật phong phú.
Khúc hát vừa dứt, Đế Phất Y đã đẩy đến một chén rượu: “Lần này hát không tệ! Chén rượu này là thưởng cho nàng.” Cố Tích Cửu rốt cuộc cũng được nếm thứ rượu này, quả nhiên khác hẳn những loại rượu bình thường, giúp cái dạ dày bị Vong Xuyên chi thương hành hạ của nàng dễ chịu hơn nhiều.
Uống cạn một chén, nàng lại đẩy chén rượu về phía trước: “Cho ta thêm một chén nữa!” Đế Phất Y giữ lời hứa, nàng hát hay thì hắn liền rót cho nàng ba chén.
Ba chén rượu vào bụng, bụng nàng ấm dần lên, toàn thân như có một luồng khí sảng khoái kích động, nàng hứng chí bừng bừng, gõ nhịp tán thưởng: “Rượu ngon!” Trải qua những khổ sở tột cùng, nàng mới biết hương vị rượu ngon lại say đắm lòng người đến thế, khiến nàng muốn uống liền ba trăm chén cho thỏa thích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT