Nói cũng thật lạ, từ khi Cố Tích Cửu rời khỏi sơn động kia, nàng vẫn nhớ rõ như in chuyện về pho tượng ngọc, nhưng dung mạo pho tượng lại càng ngày càng mơ hồ, đến cuối cùng thì chẳng thể nào hình dung. Cứ như trong đầu nàng có một lớp sương mù, che khuất hoàn toàn dung nhan pho tượng, khiến nàng muốn nhớ cũng không tài nào nhớ nổi.
Nàng chỉ lờ mờ nhớ được pho tượng ngọc kia vô cùng đẹp, đẹp đến không giống người trần mắt thịt, khiến nàng muốn gọi người đó là thần tiên ca ca. Từ khi xuyên không đến đây, nàng luôn bận rộn trăm công nghìn việc, nên cũng không để tâm chuyện dung mạo mơ hồ của pho tượng ngọc trong đầu.
Giờ đây, khi nhìn thấy bức họa Tả thiên sư vừa vẽ, dung mạo pho tượng ngọc vốn đã mờ nhạt lại bỗng hiện rõ mồn một! Nàng chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra ngay!
Vị Tả thiên sư này quả có bút pháp sinh hoa diệu bút, vẽ giống như đúc, tựa hồ chỉ cần điểm xuyết thêm vài nét, người trong tranh sẽ bước ra ngoài đời thực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT