Từ xưa đến nay, chiến pháp vốn đa dạng, chẳng câu nệ một loại nào. Song, chiến pháp chuyên nhằm vào rừng cây thì quả thực chưa từng có. Ấy là vì núi rừng xưa nay là tài phú của quốc gia, hiếm ai dại dột dẫn địch vào rừng, tránh phá hoại cây cối, cầm thú.
Tề Tu Viễn tuy động lòng trước lời Tề Hạo Nhiên đề nghị, nhưng không vội vàng đồng ý. Chẳng lẽ vì nhất thời thắng lợi mà gây họa cho con cháu đời sau? Nếu hắn đánh thắng trận trong rừng cây, các tướng sĩ khác bắt chước theo, lỡ chọc giận người Hồ, chúng nổi điên đốt rừng thì sao?
Dựa núi mà sống, phủ Hưng Châu nhờ núi Trù Sơn và Tiếp Khê nuôi sống bao nhiêu bá tánh. Nếu bị hỏa hoạn thiêu rụi, mười tám đời tổ tông nhà Tề cũng bị mắng không ngóc đầu lên được.
"Đánh trong rừng núi thì hay thật, nhưng không thể dùng trên quy mô lớn. Nếu gặp quân Kim ít ỏi, tinh nhuệ thì có thể thử xem." Chỉ cần nắm chắc mức độ, người Hồ cũng chẳng dám mạo hiểm đốt núi. Dẫu sao, cái giá phải trả cho việc đốt núi cũng không hề nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT