Các lái buôn hai mắt sáng quắc, hỏi: “Có thể mở ra cho chúng ta xem không?”
“Không thành vấn đề.” Mục Dương Linh liếc mắt ra hiệu Tú Hồng, Tú Hồng vội vàng tiến lên tháo dây thừng. Mục Dương Linh xoay người xách ra một bó, vỗ vỗ nói: “Da thỏ nhà ta thuộc loại hảo hạng, không dám nói là nhất thiên hạ, nhưng ở phủ Hán Trung này, ta dám khẳng định nhà ta đứng đầu. Các vị cứ sờ thử xem, có phải mềm mại lắm không? Lại không hề vương chút bụi bẩn.”
Tú Hồng rút ra một tấm da thỏ trắng muốt, xoa xoa vuốt vuốt, cười nói: “Tay nghề thuộc da của nhà ta là tổ truyền, da thỏ như này không cần xử lý nhiều cũng có thể may áo may khăn choàng.”
Mấy vị lái buôn liếc nhìn nhau, mỗi người cầm một tấm cẩn thận xem xét. “Còn một bó nữa đâu? Tiểu cô nương không bằng lấy ra hết cho chúng ta xem luôn đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT