“À đúng rồi, cuối tuần các anh có được nghỉ không?” Chu Dương nhớ ở quê hương, các anh bộ đội đâu được nghỉ nhiều như vậy.

“Mỗi tuần được nghỉ một ngày rưỡi. Trước khi chiến tranh kết thúc thì không có đãi ngộ này đâu, đây là do sếp giành được cho chúng tôi sau khi chiến tranh kết thúc, tất cả đều nhờ sếp cả!”

Elvis ngoài mặt thì đầy vẻ biết ơn, nhưng trong lòng lại không ngừng than trời. Đáng ra giờ này hắn phải ở bên Garr, vậy mà lại phải tới đây thực hiện nhiệm vụ đột xuất. Điều tệ hơn cả là phải im lặng, mà với một kẻ nói nhiều như Elvis đây chẳng khác nào cực hình.

Chu Dương đã nghe nhiều người nhắc đến vị sếp của Ngải Duy, hơn nữa việc cậu được ở lại trạm cứu trợ cũng nhờ vị nhân vật lớn của Liên Bang đó. Vì vậy cậu nói với Elvis: “Elvis, nếu tiện thì anh có thể giúp tôi gửi lời cảm ơn đến Thượng tướng Tần Định không? Tôi thực sự rất cảm kích ông ấy đã thành lập trạm cứu trợ này, nếu không có nó thì giờ tôi cũng chẳng biết phải ở đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play