Hắn từ lâu đã để ý đến đám tiểu yêu tinh kia xây cho Sơn Thần cái phòng trên đỉnh núi, thế là vào một buổi xế chiều nọ, chậm rãi đi tới, ra vẻ quan trọng mà đi tuần tra khắp các phòng, miệng không ngừng tặc lưỡi thở dài.

Độ Bình thấy hắn diễn đã đủ, mới hỏi: “Ngươi thở ngắn than dài cái gì vậy?”

“Uổng phí quá.” Lâm Hoắc vẻ mặt tiếc nuối lắc đầu, “Ngươi không thấy đó thôi, trước khi ngươi đến, đám tiểu yêu tinh kia đã tốn bao nhiêu tâm huyết để xây cái phòng này cho ngươi, giờ ngươi lại chỉ dùng một gian vào ban ngày, đến tối thì bỏ không, thật là đáng tiếc……”

“Vậy ngươi thấy nên làm thế nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play