Ổ Nhạc này yêu quái kén ăn thật lợi hại, chẳng biết khách khí gì cả, nếm thử một ngụm không thích liền không bao giờ đụng đến nữa. Thải Chỉ cũng không hề bực bội, ngồi chơi trong sân một lát rồi vui vẻ trở về nhà.

Mạnh Hoài Trạch không hiểu hai người này từ khi nào lại thân thiết đến vậy, trong lòng không khỏi lẩm bẩm vài câu. Nhưng rồi lại cảm thấy mình tùy ý suy đoán không phải việc quân tử nên làm, liền cố gắng không nghĩ nhiều nữa.

Lúc này, men rượu xộc lên, vị chua trong răng càng thêm đậm đặc, đáy lòng cũng bị cái vị chua này làm cho có chút khó chịu.

Hắn bỗng nổi lên chút hờn dỗi, bực mình cúi đầu xuống, cắn lên môi Ổ Nhạc. Ổ Nhạc vừa mới nằm dưới tàng cây uống hết một bầu rượu, men rượu giữa môi so với Mạnh Hoài Trạch càng nồng đậm. Mạnh Hoài Trạch càng hôn càng bực, hận không thể thổi tan hết hương rượu kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play