Mạnh Hoài Trạch vừa kéo vội tấm chăn rách nát kia, lúc ấy luống cuống chẳng cảm giác gì. Đến khi cuộn tròn trong chăn rồi, hắn mới thấy toàn thân đau nhức như muốn tan ra, đặc biệt là phía sau, đau đớn khôn tả.
Khuôn mặt Mạnh Hoài Trạch lúc đỏ lúc trắng, chẳng biết phải tỏ vẻ thế nào, chỉ thấy sống còn khổ hơn chết. Hắn lớn đến hơn hai mươi tuổi đầu, đến tay con gái còn chưa từng nắm, gần nhất thì có tên Ổ Nhạc kia hôn hắn hai cái, mà còn là cưỡng ép. Ai ngờ chỉ trong chớp mắt, hắn đã vượt thẳng đến chuyện mây mưa, đối tượng lại còn là một gã nam nhân!
Nếu biết lấy ra nội đan cũng không chết được, đêm qua hắn thà chết cháy còn hơn cùng Ổ Nhạc làm cái chuyện hoang đường kia. Hoang đường! Thật hoang đường! Đầu óc Mạnh Hoài Trạch rối như tơ vò, chỉ có hai chữ ấy cứ va đập không thôi. Cố tình đêm qua, chuyện hoang đường ấy đâu phải một mình hắn làm, mà còn là do hắn nổi hứng trước!
Mạnh Hoài Trạch đang ngượng ngùng muốn chết, thì Ổ Nhạc bỗng cúi người xuống, cắn lấy vành tai hắn. Mạnh Hoài Trạch giật mình, chẳng màng đau đớn, vội vàng lắc đầu muốn trốn khỏi hàm răng của Ổ Nhạc. Đáng tiếc, trên mặt hắn tránh được, nhưng phía dưới Ổ Nhạc lại không buông tha, một bàn tay từ khe hở chăn thò vào, chuẩn xác dán lên eo Mạnh Hoài Trạch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT