Ổ Nhạc khẽ khép năm ngón tay, luồng kim quang lơ lửng giữa không trung liền lập tức chui vào lòng bàn tay hắn, biến mất không dấu vết. Lúc này, hắn mới thản nhiên nói: "Không có gì lạ."
"Ngươi đã biết từ trước rồi sao?" Mạnh Hoài Trạch kinh ngạc hỏi.
"Nhân gian linh khí cạn kiệt, có lẽ sẽ sinh ra một vài linh vật nhỏ yếu, nhưng rất khó để nuôi dưỡng yêu quái. Dù có xuất hiện vài con thì yêu lực cũng thấp kém, chẳng tạo nên ảnh hưởng lớn lao gì. Xuyên Ki Sơn chỉ là một ngọn núi bình thường ở nhân gian, nhưng tinh quái trên núi lại sinh ra không ít." Ổ Nhạc hừ một tiếng, ánh mắt chợt lóe lên, "Chắc chắn là dưới chân núi có thứ gì đó chiếm cứ, cần hấp thụ linh khí để tĩnh dưỡng, cố ý dẫn dụ linh khí hội tụ về đây, khiến cho những tinh quái khác trên Xuyên Ki Sơn được hưởng lợi mà hóa hình."
Ngoài song cửa lại vang lên một tiếng sấm, trong tiếng mưa ào ào còn lẫn cả tiếng gió rít. Ngọn đèn dầu đặt trên bàn lay động nhẹ. Tuyết Chiêu dường như cũng nghe thấy mà giật mình, nằm im trên nệm, hai cái tai mềm mại căng thẳng đến hơi vểnh lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT