“Bùi Trường Uyên? Tên của ngươi nghe hay đấy, vậy sau này ta gọi ngươi Trường Uyên, ngươi có thể gọi ta Vãn Nguyệt.” Như vậy, từng bước một, có lẽ nàng sẽ không cần phải rời đi nữa.
Bùi Trường Uyên không để ý tới nàng, chỉ tiếp tục dùng yêu lực để sắp xếp đồ đạc ngăn nắp.
Trong cơ thể còn sót lại độc, Vân Vãn Nguyệt có chút mệt mỏi: “Trường Uyên? Sao ngươi không nói gì vậy? Ngươi mua đồ ăn gì về thế?”
Không có ai đáp lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT