“Ta… ta… ta, ngươi… ngươi… ngươi……”
Bùi Trường Uyên nhân cơ hội nắm lấy bàn tay nhỏ bé vừa mới làm loạn của Vân Vãn Nguyệt vào lòng bàn tay, hỏi: “Ừm, sao vậy?”
Vân Vãn Nguyệt lập tức câm nín, biết nói thế nào đây? Nàng vốn định làm như không có chuyện gì xảy ra, ai ngờ người ta trực tiếp bắt lấy chứng cứ phạm tội, bảo nàng mở miệng ra sao?
Nàng có tội, sáng sớm tỉnh dậy đã mơ ước cơ bụng người ta, nàng thật có tội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT