Sau lưng đình Lộ Thủy là mặt hồ xanh thẳm.
An Dương hét chói tai, suýt nữa thì rơi tõm xuống nước, may mà được Chử Vận kịp kéo lại.
Tim nàng vẫn đập thình thịch, run rẩy chỉ tay về phía Bàn Thư, giọng lắp bắp:
“Ninh Chiêu! Ngươi… ngươi đúng là đồ độc phụ!”
Bàn Thư hờ hững liếc qua bộ dạng thảm hại của An Dương, khẽ cười lạnh:
“Ngươi thì làm gì được ta? Huống hồ là ngươi ra tay trước, ta chẳng lẽ không được tự vệ? Trước kia sao ta không phát hiện, ngươi tự nhận là nữ tử hiền lương, nhưng ‘hiền lương’ và ‘không biết xấu hổ’ cũng có thể gắn chung với nhau đấy.”
Chử Vận mặt tối sầm, chất vấn Bàn Thư:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play