“Cậu sao có thể nói như vậy chứ, cậu cũng đâu quen biết người ta, toàn nói bừa! Ai biết được cô ấy có thực lực hay không?” – người tên Hồ Thượng Vũ nhăn nhó, nghe bạn mình nói thế liền khó chịu.
Đi trước không xa, Bàn Thư và Lạc Thịnh Ninh tự nhiên cũng nghe thấy.
Thật ra Bàn Thư chẳng mấy quan tâm đến người khác đánh giá thế nào. Huống hồ, thực lực có hay không, cách chứng minh trực diện nhất chính là — khi đứng trên đỉnh cao thế giới, tất cả bọn họ chỉ có thể cúi đầu thần phục.
Đến khi đó, ai còn dám hỏi kiểu câu hỏi ngốc nghếch này: “Ai biết cô ta có thực lực hay không.”
Gương mặt Lạc Thịnh Ninh thoáng lạnh, ánh mắt nghiêng về phía người vừa nói lời mỉa mai.
“Ở sau lưng người khác nói xấu, chẳng phải là một thói quen hay ho gì. Tôi vốn tưởng rằng, đã đến được cuộc thi tầm cỡ này thì ít nhất, về phương diện đạo đức, cũng nên làm người cho đàng hoàng… Không ngờ vẫn còn cá lọt lưới. Hửm?”
Giọng điệu của Lạc Thịnh Ninh mang theo một tia tiếc nuối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT