Lần này, trong giấc mơ lặp lại hiện lên hình ảnh Vương Vũ, ân nhân cứu mạng, người như quản gia luôn bên cạnh tôi, cũng là người phụ trách liên lạc với tôi.
Tôi nhắm mắt lại, cẩn thận hồi tưởng. Vương Vũ khoảng hơn bốn mươi tuổi, khi đó tôi còn nhỏ, lại lẻ loi một mình, tuổi chỉ xấp xỉ con anh. Anh quan tâm tôi lắm, mỗi lần gặp mặt đều trò chuyện đôi ba câu.
Bỗng dưng tôi mở to mắt. Vương Vũ từng nói quê anh ở thành phố D. Tôi thấy thật trùng hợp, nhưng rồi lại chưng hửng, Vương Vũ lúc này còn chưa ra đời ấy chứ!
Tôi liếc nhìn đồng hồ, bảy giờ rồi. Vội vàng bật dậy rửa mặt. Lúc tôi xuống lầu, bữa sáng đã bày sẵn trên bàn. Bà Trương niềm nở: "Đói bụng rồi hả con? Mau lại đây ăn cơm."
Tôi hơi ngại ngùng: "Mẹ nuôi đâu ạ?"
Bà Trương chỉ về phía sau tôi: "Đây, vừa mới xuống đấy thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT