Cuối cùng, sau một hồi ấp úng của Liên Thanh Nghĩa, Mạt Mạt mới vỡ lẽ ra bên cạnh mình luôn có hai thằng nhãi ranh ăn cây táo, rào cây sung. Trong lòng cô nghiến răng ken két: "Hướng Triều Dương, anh được lắm!"
Liên Quốc Trung nổi trận lôi đình, túm lấy cái chổi quất túi bụi. Liên Thanh Nghĩa ba chân bốn cẳng chạy trốn ra ngoài, vừa chạy vừa kêu: "Ba, sao ba chỉ đánh có mình con, còn anh hai nữa mà!"
"Không ai thoát được đâu, thằng ranh con, đứng lại cho ông!"
Điền Tình vốn là người che chở con cái nhất nhà, mọi khi sẽ bênh vực con vài câu, nhưng hôm nay bà thật sự tức quá rồi. Hai thằng nhóc này lại đi giúp người ngoài, có ai đời làm em mà thế không cơ chứ?
Liên Thanh Nghĩa không dám chạy nữa. Chạy nữa không chỉ là ăn vài roi chổi đâu. Chổi vụt xuống kêu "chan chát", đau điếng người. Hai anh em song sinh bị quất cho khí không ra hơi.
Thanh Nghĩa vốn dĩ ẻo lả hơn Thanh Nhân, chịu không nổi đòn liền kêu oai oái: "Chị, chị ơi, tụi em sai rồi, tụi em không dám nữa đâu, chị nói giúp tụi em một câu đi mà!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play