Mạt Mạt vừa bước ra cửa, liền cảm thấy mọi ánh mắt đổ dồn về phía mình. Lòng cô rối bời, chắc chắn là do lá thư của Hướng Triều Dương. Cô hận anh ta chết đi được, gửi thư không chọn thời điểm, cứ phải đúng lúc này, chẳng khác nào tự chui đầu vào rọ?
Mạt Mạt cố giữ thẳng lưng, tránh để lộ bất cứ dấu hiệu nào cho người nhà. Điều an ủi duy nhất lúc này là thư được chuyển đến cổng chứ không phải phòng khách.
Lý Thông thấy Mạt Mạt, mắt sáng rỡ. "Cô em Liên Thanh Bách xinh quá! Bảo sao Triều Dương nhớ thương đến vậy." Anh ta chìa lá thư không dán tem trong tay cho Mạt Mạt, "Thư của Triều Dương này."
Mạt Mạt liếc qua lá thư, hỏi: "Sao không gửi bưu điện mà lại nhờ anh mang đến?"
Lý Thông giải thích: "Tôi lên thành phố có chút việc, tiện đường mang qua thôi. Gửi bưu điện lằng nhằng, lại còn phải đợi mấy ngày."
"Các anh đang ở quanh Dương Thành à?" Mạt Mạt hỏi, giọng khẳng định.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play