"Cháu tôi ơi!" Liên nãi nãi nắm chặt tay cháu đích tôn, bao nhiêu năm rồi bà chưa được gặp lại thằng bé. Lúc nhỏ, Thanh Bách là do một tay bà chăm bẵm. Hôm nay gặp lại, bà mừng đến rơi nước mắt.
Liên Thanh Bách cũng đỏ hoe mắt. Mạt Mạt không thể nào hiểu được thứ tình cảm ấy, vì cô bé sinh ra chưa bao lâu đã theo cha mẹ đi rồi.
Hai anh em song sinh hoàn toàn bị bơ đẹp, nhưng cả hai cũng chẳng để ý, đúng là vô tư hết chỗ nói!
Liên Ái Quốc nghe anh trai và bố nói chuyện, càng nghe mắt càng đỏ. Anh ta ghen tị ra mặt. Quả nhiên, sống ở thành phố vẫn sướng hơn. Tìm vợ cũng phải tìm người làm văn hóa ở thành phố. Nếu hai vợ chồng đều có việc làm, một năm tích góp được bao nhiêu tiền cơ chứ?
Liên Ái Quốc càng quyết tâm bám lấy anh trai. Sau này, liệu thằng con út có được làm việc ở thành phố hay không, có cưới được con gái thành phố hay không, tất cả đều trông chờ vào anh cả.
Đáng tiếc, Liên Quốc Trung chẳng màng đến sự nịnh nọt của Liên Ái Quốc. Liên Kiến Thiết lúc này cũng không bênh con út, vì ông biết, thằng cả tính khí ngang bướng lắm!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT