Tùng Nhân ăn no xong, Mạt Mạt vỗ ợ hơi cho con. Tiểu tử này vừa ợ vừa đánh rắm, tiếng nào tiếng nấy vang dội, lại còn liên thanh không dứt.
Trang Triều Dương đầy đầu hắc tuyến, “Cái này chắc chắn không giống bố rồi.”
Mạt Mạt không chịu, "Em là con gái, phải văn minh chứ. Nhất định là giống anh đấy."
Tùng Nhân xả rắm đã đời, Mạt Mạt búng nhẹ vào mông con, trêu, “Âm thanh rung trời.”
Tùng Nhân mở to đôi mắt đen láy nhìn Mạt Mạt, “A y.”
Mạt Mạt cười ha ha, “Trong nhà có Tùng Nhân, vui phải biết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play