"Trang Triều Dương vừa sinh ra đã mất mẹ, thật đáng thương!" Mọi người đều là những người đã có con, trong đầu lại nhớ về chuyện năm xưa, ánh mắt nhìn Ngô Mẫn tràn đầy địch ý.
Ngô Mẫn thu hết ánh mắt của mọi người vào đáy mắt, đầu ngón tay khẽ run lên. Bà ta biết không thể xem thường Liên Mạt Mạt, vội vàng bụm mặt khóc: "Là tôi lúc trước còn quá trẻ, nhất thời hồ đồ, tôi thật sự có lỗi với Triều Dương!"
Đáy mắt Mạt Mạt hiện lên vẻ châm chọc: "Đừng vội khóc, nói tiếp đi. Đây mới chỉ là điều thứ nhất, còn gì nữa?"
Ngô Mẫn nghẹn họng, lúc này muốn khóc cũng không khóc được. Bà ta hạ quyết tâm: "Tôi nói, tôi không nên mờ mắt mà nhớ thương căn nhà ông ngoại Trang Triều Dương để lại."
Mạt Mạt ngắt lời: "Đừng có mà 'mờ mắt', bây giờ cấm nhắc đến quỷ thần."
Ngô Mẫn cắn răng: "Tôi không nên nhớ thương căn nhà ông ngoại Trang Triều Dương để lại."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT