Mạt Mạt nâng niu hộp trang sức, hỏi mẹ: "Mẹ ơi, rốt cuộc chuyện này là thế nào ạ?"
Điền Tình đang hâm nóng đường phèn, đáp: "Mẹ cũng không rõ lắm đâu. Lúc bà ngoại con mất, mẹ còn nhỏ xíu, chẳng nhớ gì nhiều. Sau này mười bốn tuổi mẹ theo ông ngoại lên Đông Bắc rồi."
Dù Mạt Mạt có kém tinh ý đến đâu cũng nhận ra hộp trang sức trong tay làm bằng gỗ tử đàn. "Mẹ ơi, chẳng lẽ ở Sơn Đông, nhà mình giàu có lắm ạ?"
"Đâu có! Toàn nông dân thôi, con nghĩ vớ vẩn gì đấy!"
Mạt Mạt nhíu mày. Mấy thứ này là của bà ngoại? Bà ngoại lại là tiểu thư khuê các? Sao lại lấy một người nhà quê nhỉ?
Mạt Mạt vắt óc suy nghĩ nhưng không ra, bèn mặc kệ, mở hộp trang sức ra, mắt sáng rực.
Hộp trang sức có bốn tầng. Tầng đầu toàn vòng cổ, nào là trân châu, phỉ thúy, toàn hàng trân phẩm.
Tầng hai đựng vòng tay, ngọc lục bảo với hòa điền ngọc.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT