Sáng hôm sau, Mạt Mạt dẫn ba đứa em trai đi dạo một vòng bách hóa tổng hợp. Trong tay cô còn giữ mấy tờ phiếu vải Hướng Triều Dương đưa, không dùng thì phí, sang năm là hết hạn.
Phiếu vải Hướng Triều Dương đưa không giới hạn thành phố, có thể mua ở bất cứ đâu.
Lúc trước, Mạt Mạt đã trả lại phiếu vải cho Hướng Triều Dương. Nhưng khi cô thu dọn đồ đạc ở nhà khách, mấy tờ phiếu vải lại rơi ra từ trong túi. Chắc chắn là Hướng Triều Dương không biết nói với anh cả thế nào, nên anh cả đã lén nhét vào lúc đưa cô về.
Mạt Mạt bực bội vì không trả lại được, lại thấy Tết nhất đến nơi mà phiếu sắp hết hạn, lãng phí thì tiếc quá. Tính ra cũng được một trượng rưỡi vải! Cộng thêm số vải tích cóp ở nhà nữa là được hai trượng, đủ may áo cho cả nhà.
Nhà cô, không tính anh cả, có sáu người. Cô không cần quần áo mới, ba thì quanh năm suốt tháng đi công tác xa, nhất định phải may cho ba một bộ. Hai đứa song sinh may một bộ là vừa, tiện thể đổi cho nhau mặc với quần áo cũ. Số vải còn lại may cho thằng út một bộ, rồi may thêm cho mẹ một cái áo hè nữa.
Mấy tờ phiếu vải này có sức hấp dẫn quá lớn, cân nhắc một hồi, Mạt Mạt quyết định. Nếu hôm nay mua được len, cô sẽ đan cho Hướng Triều Dương một cái áo len để trả nợ ân tình. Còn nếu không mua được len, thì coi như Hướng Triều Dương xui xẻo, cô coi như chưa từng có chuyện phiếu vải này, dù sao thì ông trời cũng không giúp hắn.
Liên Thanh Xuyên lần đầu tiên đến bách hóa tổng hợp, thằng bé không khỏi có chút kích động. Từ khi bước vào đã hết nhìn đông lại ngó tây, mắt không đủ dùng, "Chị ơi, ở đây to thật, nhiều đồ quá!"
Mạt Mạt nắm chặt tay thằng bé, "Ở đây đông người lắm, lát nữa đi đâu nhớ bám chặt chị."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT