Trang Triều Dương cười toe toét: "Quá hợp ý tôi rồi còn gì!"
Mạt Mạt cạn lời, nghĩ bụng: "Có khi nào mình vô tình khai quật ra mặt tối của Trang Triều Dương rồi không?"
Cô còn định nói gì đó thì Trang Triều Dương đã xua tay ra hiệu. Mạt Mạt giật mình, rón rén bước đi, nhìn quanh quất chỉ có bố mình, vội vàng dùng tay ra hiệu bảo Trang Triều Dương mau chóng chuồn đi.
Trang Triều Dương lại lôi ra một cái hộp nhỏ, nhét vào tay Mạt Mạt. Nhân lúc cô còn đang ngơ ngác, anh ta cúi xuống hôn chụt một cái. Đến khi Mạt Mạt trợn tròn mắt, anh ta mới mãn nguyện trèo tường tẩu thoát, động tác nhanh nhẹn vô cùng.
Mạt Mạt bĩu môi, lườm theo bóng Trang Triều Dương: "Hừ, cái tên Trang Triều Dương này, lại dám chiếm tiện nghi của mình!"
Cô cảm giác bố mình sắp ra đến cửa rồi, vội vàng cẩn thận đóng cửa sổ, nhét cái hộp vào không gian, tắt đèn pin, nhẹ nhàng như mèo trở về giường đất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play