Họ chỉ dám lội quanh những vũng nước nông, nơi đá được xếp thành vòng, chứ chẳng ai dám bén mảng đến chỗ nước sâu. Ấy vậy mà đám cá cứ lười nhác ở lì trong đó, chẳng buồn bơi đi đâu.
Diệp Minh Phong cười hì hì, thỉnh thoảng lại bốc nhúm thức ăn cho cá mà chị gái làm, rải xuống nước.
"Em cứ cho chúng nó ăn hoài đó, chắc chắn là thức ăn chị hai làm ngon quá, chúng nó chẳng nỡ đi đâu hết trơn!"
Hàn Việt nghe vậy chỉ biết câm nín.
"Anh Tu Hằng!" Tần Tu Hằng nhìn con bé chạy về phía mình, khóe miệng cũng cong lên thành nụ cười.
"Anh Tu Hằng, thùng lớn đâu rồi?"
Diệp Minh Yên ngó nghiêng phía sau anh, thấy mấy cái thùng to đặt trên xe đẩy, liền cười tít mắt. Con bé mồ hôi nhễ nhại, mặt mày đỏ bừng, trông đáng yêu vô cùng.
Tần Tu Hằng chụp cái nón rơm lên đầu cô bé: "Đứng đây thôi, coi chừng cảm nắng đó!"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT