Diệp Minh Yên cười nói: “Ông Vương à, mấy quả này không đủ đâu, anh Tần còn phải đi bán nữa, mình còn phải đi nhà khác mua chứ! Chẳng lẽ lại lấy không của người ta, đúng không ông?”
Tần Tu Hằng cân một sọt, nói: “Hơn một trăm cân, mấy sọt này cũng gần bằng nhau thôi, sáu sọt coi như bảy trăm cân đi! Một hào một cân, là bảy mươi đồng!”
Giá ngoài chợ đương nhiên không rẻ vậy, nhưng bây giờ, người bán trái cây dọc đường ít lắm, thường chỉ có táo với lê dễ vận chuyển, dễ bảo quản thôi. Đào với mơ thì ở quê hay thấy, nhà nào cũng có vài cây. Hơn nữa, hàng bày bán cũng phải chọn loại ngon. Đào nhà ông Vương thuộc loại mọc dại, vị thì ngon thật đấy, nhưng không được đẹp mắt, quả lại nhỏ nữa. Thu mua một hào một cân ở thôn Thanh Sơn này là có tâm lắm rồi.
“Ấy ấy… Không cần, thật sự không cần…” Ông Vương ngại ngùng, đào nhà ông ăn không hết thì rụng đầy vườn, chưa bao giờ nghĩ đến chuyện đem bán.
Tần Tu Hằng cười hiền: “Mấy quả này còn thiếu nhiều, cháu còn phải đi mua nhà khác, không thể nhà nào cũng không trả tiền được! Ông Vương cứ cầm lấy đi!”
Nói rồi anh móc túi lấy ra bảy mươi đồng đưa cho ông Vương.
“Nhà mình có xe cút kít không ông? Cho cháu mượn một lát.”
Ông Vương nghe vậy liền hiểu ý, “Có có có, ở đây này!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play