Cái luồng hơi thở nồng nhiệt này, càng ở bên cạnh Tần Tu Hằng, Diệp Minh Yên càng cảm nhận rõ ràng sự bá đạo của người đàn ông này. Trước kia, anh luôn kìm nén, có lẽ vì cô còn nhỏ, có lẽ vì mối quan hệ chưa xác định. Nhưng từ khi hai người chính thức bên nhau, bản tính của anh dần bộc lộ.
Diệp Minh Yên nép mình trong vòng tay anh, được ôm thật chặt. Bàn tay ấm áp luồn vào vạt áo lông, khiến cơ thể vốn nhạy cảm của cô run lên từng đợt. Toàn thân mất hết sức lực, cô mềm nhũn dựa vào lồng ngực anh. Càng như vậy, những hình ảnh trong đầu cô càng thêm rõ ràng.
Cảm giác này quá quen thuộc, chính là đêm hôm đó của kiếp trước, điều mà cô muốn quên đi. Sau này, cô đã bình tĩnh chấp nhận đứa bé, chưa từng nghĩ đến chuyện hận người kia. Cô vốn tưởng rằng chuyện đó đã qua, nhưng tại sao sau bao nhiêu năm, mỗi khi ở bên Tần Tu Hằng, cảm giác ấy lại càng trở nên quen thuộc?
Toàn thân vô lực, tay cô bấu chặt vạt áo anh, rồi bất giác đưa lên vuốt ve khuôn mặt anh. Đêm đó, cô không nhìn rõ mặt anh, cũng đã từng đưa tay sờ soạng như thế, còn muốn gỡ chiếc khăn bịt mắt kia, nhưng mỗi lần chưa kịp chạm vào, tay cô đã bị anh giữ lại.
Bàn tay mềm mại của cô gái chạm vào gò má, hàng mày của anh. Tần Tu Hằng ngẩng đầu, bàn tay ấm áp nắm lấy bàn tay nhỏ bé không xương của cô, khàn giọng hỏi: "Sao vậy em?"
Sao vậy?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT