Nhậm Viễn bỗng nhiên cảm thấy đầu đau như búa bổ, nhưng lại không thể khống chế được bản thân, vô số hình ảnh xưa cũ ùa về.
Đây là nơi anh từng sinh sống, những món đồ gia cụ này đều do chính tay anh làm. Hồi đó ở quê, nhà nào cưới vợ cũng phải chuẩn bị kha khá thứ. Anh với anh trai đều giỏi kiếm tiền, trong nhà cũng không thiếu thốn gì, xây nhà từ sớm, đến lúc cưới xin cũng không hề keo kiệt.
Đặc biệt là Vân, anh biết cô ấy là dân trí thức từ thành phố về nông thôn, quen sống trong môi trường tốt, anh không muốn cô ấy phải chịu khổ theo mình, nên đã chuẩn bị sẵn chỗ ở sau khi cưới.
Ngày xưa, tường phòng anh quét vôi trắng, trông rất sáng sủa, nền xi măng dễ quét dọn. Giường, tủ quần áo, bàn ghế, rương hòm không thiếu thứ gì. Cái tủ áo hồi ấy khiến bao nhiêu cô gái trong làng phải ao ước!
Căn phòng này chẳng thay đổi chút nào, vẫn là nơi họ đã sống bao năm. Nhìn những thứ này, Nhậm Viễn vốn đã được chữa trị khá tốt, nay nhớ lại chút chuyện xưa, giờ được kích thích thêm, mọi thứ trong đầu cuối cùng cũng kết nối lại.
Cơn đau dữ dội khiến mặt anh nhăn nhó. Đường Tĩnh Vân hoảng hốt:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT