Bà Tần gật gù đầu.
Diệp Minh Yên nghe vậy, lòng có chút xót xa. Có lẽ vì bà nội cô đã chịu khổ cả đời, nên Diệp Minh Yên không đành lòng nhìn một bà lão tuổi cao như vậy lại bị đối xử tệ bạc.
Diệp Minh Yên nắm lấy tay bà Tần, chân thành nói: "Bà Tần, cháu có thể giúp bà, cháu có thể giúp bà thoát khỏi những người đó, được không? Bà có muốn tìm lại người thân trước đây của bà không?"
Bà Tần ngập ngừng một lúc lâu rồi lắc đầu: "Thôi... Thôi đi cháu! Tìm được rồi thì sao chứ? Ta là một bà già góa bụa, dòng họ trước kia dù có còn, dù họ có thấy đất nước hòa bình trở lại, thì... người thân của ta chắc gì còn sống. Mấy anh em trai của ta, không biết họ còn ở trên đời này không nữa. Cho dù còn, lẽ nào ta lại muốn mấy đứa cháu chắt nuôi ta dưỡng già sao? Bao nhiêu năm không gặp, tình cảm cũng chẳng còn gì, ta... Thôi bỏ đi!"
Bà cô độc đã quá lâu, chẳng dám ôm ấp hy vọng gì, chỉ sợ lỡ khi hy vọng trở về, kết quả lại phải đối diện với sự tàn khốc hơn mà thôi.
Con cháu của cái người kia đối xử với bà như vậy, dù sao cũng không có quan hệ huyết thống gì, bà vốn dĩ không kỳ vọng gì ở họ. Nhưng nếu tìm được gia tộc, lại bị con cháu ghét bỏ chà đạp, lòng tự trọng của bà Tần không chịu nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT