Diệp Minh Yên đứng ngoài cửa tủm tỉm cười: "Mẹ, tuổi trẻ vẫn là tốt nhất! Sau này mẹ nhất định là bà ngoại xinh đẹp nhất đó."
Phụ nữ ai chẳng thích mình trẻ đẹp, Đường Tĩnh Vân cũng không ngoại lệ. Chị lườm yêu con gái: "Bà ngoại cái gì mà bà ngoại, mày với anh trai lớn tướng cả rồi, mẹ vẫn cứ thế này, nhìn có kỳ cục không cơ chứ."
Miệng thì nói vậy, nhưng khóe môi chị lại cong lên đầy ý cười.
Diệp Minh Yên vừa cười vừa thu dọn đồ đạc: "Lần này con mang cho mẹ nhiều đồ nhà mình trồng được lắm, bà nội chê đồ thành phố mình toàn đồ ăn không ra gì."
Đường Tĩnh Vân gật gù đồng tình: "Ừ, đúng là không so được với đồ nhà mình. Cơm ở nhà ăn công ty lại càng khó nuốt."
Diệp Minh Yên nghĩ đến mẹ mình bận rộn, liền nói: "Mẹ à, đừng có làm việc hăng say quá vậy. Nhà mình đâu có thiếu tiền, chuyện làm giàu cứ để bọn con lo. Mẹ dù muốn đi làm thì cũng đừng có vắt sức như thế chứ! Mẹ có phải là không biết nấu cơm đâu, nhà mình bao nhiêu là đồ ngon. Sau này con thường xuyên mang đồ lên cho mẹ, mỗi ngày mẹ phải tự nấu lấy một bữa ăn ở nhà đi!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play