Thật ra, chuyện này cũng không thể trách cô Diệp Duy Phương được. Trong ký ức của cô ta, nhà họ Diệp luôn nghèo, nhà họ Tạ luôn giàu có, thêm nữa phụ nữ ly hôn thời đó mang tiếng, nên cô ta chỉ biết nịnh bợ bên nhà họ Tạ, chẳng thèm để ý đến nhà họ Diệp.
Nhất là sau khi hai đứa em trai mất tích, cô ta gần như không qua lại với nhà họ Diệp, sợ cái mớ bòng bong bên đó sẽ liên lụy đến mình, rồi đám cháu lại đòi trợ cấp. Lần này nghe tin nhà họ Diệp phát tài, cũng là người bên nhà họ Tạ nói cho cô ta biết. Cô ta nghĩ ngay, nhà họ Diệp giờ chỉ còn mình cô ta là con gái ruột, là trưởng bối, đương nhiên tài sản phải do cô ta thừa kế. Sau này mẹ cô ta còn phải nhờ cô ta dưỡng già, chẳng phải mọi chuyện trong nhà đều do cô ta định đoạt hay sao?
Còn về ông Đỗ, lúc ông ấy về thì Diệp Duy Phương đã lấy chồng rồi, nên cô ta không nhớ rõ lắm. Chuyện Tần Tu Hằng được nhà giàu nhận đi, cô ta có nghe loáng thoáng, nhưng ông Đỗ không theo lên thành phố hưởng phúc thì ai cũng biết.
Người ta đồn rằng ông Đỗ là gánh nặng, Tần Tu Hằng không cần ông, đã sớm lên thành phố hưởng thụ, nịnh bợ cha mẹ mới rồi, ai còn nhớ đến ông già quê mùa này làm gì? Diệp Duy Phương cũng nghĩ vậy, luôn cho là như thế.
Cho nên, cô ta thật sự không ưa gì ông Đỗ.
Nhưng cô ta không ngờ, phản ứng của mọi người lại khác xa so với những gì cô ta tưởng tượng?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play