Thôi shop cảm thấy là dịch nguyên 1 chương nó cũng ok hơn là chia làm 2 nên là những chương sau nó cứ như thế này nhé. :)))) 
Ổ Hi nhớ rất rõ, sau bữa cơm chiều hôm ấy, hắn có mang ly pha lê đặt trong bếp. Nghĩ lại vị trí, cuối cùng hắn tìm được nó trong tủ bát. Đổ nước ấm vào ly, Ổ Hi cầm ra ngoài thì vừa lúc đối mặt với Lục Văn.
Ổ Hi giật mình, cúi đầu thật thấp, định ôm ly nước vòng qua người kia để đi. Nhưng cánh tay đã bị giữ lại.
Phản ứng đầu tiên của Lục Văn là chú ý đến làn da mềm mại dưới tay mình – trắng trẻo, mịn màng như ngọc, lại có độ đàn hồi khiến người ta không muốn buông.
Ánh mắt hắn trượt xuống, thấy cổ áo ngủ của Ổ Hi mở rộng, để lộ xương quai xanh tinh tế, chiếc cổ thon dài trắng muốt như thiên nga.
Ngay khi tầm mắt còn muốn rơi xuống nữa, Ổ Hi rùng mình vì cảm giác lạnh lẽo trước ngực. Hắn vội kéo chặt cổ áo lại.
Lục Văn khẽ “xì” một tiếng, liếc sang chỗ khác, liếm răng hàm sau. Thật sự… rất muốn cắn thử một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play