Mẹ Giang lườm bố Giang, giơ tay vỗ vào tay ông: "Con trai bảo bối của tôi khó khăn lắm mới về nhà một chuyến, ông đừng có mắng nó."
Bố Giang hừ mạnh một tiếng, giận dỗi không nói. Giang Trì cười ha ha gọi một tiếng: "Bố!"
Bố Giang liếc nhìn con trai đang nằm dưới đất, quay sang tìm dì giúp việc: "Dì Chu, dì Chu! Tiểu Trì uống rượu về, pha cho nó ít nước chanh mật ong để sẵn đấy."
Dì Chu lấy tạp dề lau tay đi ra, đáp lời: "Dạ biết rồi, ông chủ!"
Mẹ Giang khép áo choàng lại, ngồi xổm xuống: "Dậy đi con, dì Chu nhìn thấy lại chê cười con đấy."
Giang Trì ôm chú chó lớn, cả người lẫn chó đều nghiêng đầu nhìn về phía mẹ Giang.
Mùa đông ấm áp, ánh dương chiếu lên chiếc áo ngủ màu tím yên của mẹ Giang, tạo ra một màu sắc thật ấm áp. Mái tóc đen bóng của bà được búi nửa sau gáy bằng một chiếc kẹp, dưới ánh mặt trời lấp lánh ánh vàng. Trên khuôn mặt không trang điểm hiện rõ dấu vết thời gian, nhưng không thể che giấu được vẻ đẹp của bà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play