Giang Trì giật mình trước cơn giận đột ngột của Tần Yến, giải thích: "Tôi không trốn tránh cậu, chỉ sợ làm hư cậu. Trước đây tôi quen khoác vai bá cổ với bạn bè, lúc hăng say thì nói năng bạt mạng. Còn cậu thì hoàn toàn không biết gì về giao tiếp xã hội... Cậu chẳng hiểu gì cả."
Giọng Tần Yến lạnh lẽo: "Tôi quả thực không giỏi kết bạn cùng lứa, nhưng tôi hiểu hôn một người có ý nghĩa gì. Tôi hôn cậu, cậu liền bắt đầu đi sớm về muộn. Tôi nên nghĩ thế nào đây?"
Giang Trì đau đầu nói: "Không phải, người anh em , cậu muốn hôn tôi thì hôn, đã suy nghĩ đến cảm nhận của tôi chưa? Tôi là một người đàn ông bình thường, mỗi ngày nhìn cậu loanh quanh trước mắt, muốn hôn lại không hôn được. Ra ngoài bình tĩnh lại không được sao?"
Tần Yến nhíu mày, ánh mắt lộ ra vẻ khó hiểu: "Bình tĩnh cái gì?"
Giang Trì hít một hơi thật sâu, thẳng thắn nói: "Chúng ta có cách hiểu về nụ hôn không giống nhau. Tôi nên diễn tả thế nào nhỉ... Tôi không biết nếu cứ tiếp tục phát triển với cậu như thế này, còn sẽ xảy ra chuyện gì nữa."
Tình cảm của Tần Yến giống như một trang giấy trắng, sạch sẽ đến mức không ai dám chạm vào. Nhưng nó cũng giống một tấm gương, sẽ học hỏi và sao chép hành vi của Giang Trì. Giang Trì quen sống thoải mái, trước đây không quá chú ý đến chừng mực, khiến Tần Yến quen với sự gần gũi của Giang Trì và không còn đề phòng nữa. Điều này khiến Giang Trì không thể không thận trọng.
Ngôn từ của Giang Trì đã hết sức uyển chuyển, nhưng không thể qua mắt được khả năng nắm bắt thông tin cực mạnh của Tần Yến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play