Tiễn Quý Thời Dục đi, Cố Nhiễm cảm thấy như cuộc sống của mình lại trải qua những trải nghiệm phong phú, xuất sắc bậc nhất.
Cô đã từng cảm thấy, khoảnh khắc nhục nhã, thảm hại nhất đời này của mình, là khi ở trong văn phòng của Quý Thời Dục, hốt hoảng hỏi anh có thể kết hôn sớm hơn được không, còn anh thì lạnh lùng, nói anh chưa từng cầu hôn em.
Nhưng mà bây giờ nghĩ lại cũng chẳng có gì. Ý nghĩ dùng hôn nhân để trói chặt đàn ông là thứ không đáng tin cậy nhất, nhất là với người đàn ông không hề yêu mình.
Cô đã từng e sợ Tần Văn Y bao nhiêu, thì thực ra cũng có bấy nhiêu ghen ghét đối với cô ấy. Ghen ghét cô ấy chỉ là con nuôi của nhà họ Tần, nhưng lại được họ đối xử tốt như vậy, thời học sinh có thể quang minh chính đại ở bên cạnh Quý Thời Dục, còn cô thì chỉ có thể đứng nhìn từ xa, nghe người ta nói bọn họ xứng đôi thế nào.
Sau này, người đứng bên cạnh Quý Thời Dục là cô, nhưng người ngoài cũng chỉ có một câu: Chẳng qua là vì Tần Văn Y không còn nữa.
Cơ mà bây giờ tốt rồi, Cố Nhiễm hít sâu một hơi, nói với bản thân mình, Tần Văn Y có ở đây hay không thì cũng chẳng phải chuyện của cô, cô sẽ không vì Tần Văn Y “sống lại” mà hoảng loạn trong lòng, cũng không vì sự tồn tại của cô ấy mà mảy may sợ hãi.
Tâm trạng của Cố Nhiễm bây giờ rất tốt, lướt newfeed xem ảnh chụp của chị em Viên Mộng Huyên và những người trong giới đăng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT