Anh thật là đồ chó.
Chu Tự im lặng đưa tay che mặt: "Tắt đèn đi, em buồn ngủ rồi."
Tạ Giang Linh không động đậy, khóe miệng vui vẻ nhếch lên.
Người đang ở trong lòng anh, chiếc váy ngủ màu xanh lam lông xù bao bọc lấy, ôm vào rất mềm mại.
Thế là, hành vi của anh dần trở nên lưu manh.
"..."
Chu Tự bị anh bóp eo, như thể bản thân anh không có eo mà bóp, cô nhịn một lúc, thực sự không nhịn được ngồi thẳng dậy: "Anh làm gì vậy! Không ngủ à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play