Cổ họng của phu nhân Thừa tướng khô khốc. Thị lực của bà rất tốt, không cần lại gần cũng đã nhìn rõ bộ dạng của cây kim châm kia. Bà nhận ra, mình đã bị Lâm Du gài bẫy.
Nếu bà gật đầu xác nhận, vậy Lâm Tuyết chẳng phải sẽ bị định tội sao?
Không được, Lâm Tuyết là ân nhân cứu mạng của mẹ bà, bà làm sao có thể đẩy ân nhân vào hố lửa?
Nhưng mà...
Lời đã nói ra rồi, bây giờ không thừa nhận là điều không thể. Bà chỉ có thể tiến lên giả vờ dò xét một lúc, rồi không chắc chắn nói: “Giống... giống hệt.”
“Nhưng cái này không nhất định chính là kim châm của cô nương Lâm Tuyết chứ?”
“Phải hay không, chỉ cần bảo tiểu thư Lâm Tuyết lấy kim châm của mình ra xem là biết.” Lâm Du một câu nói liền chặn họng phu nhân Thừa tướng.
“Quý phi nương nương nói thật phải.” Trung thư lệnh hăng hái phụ họa.
Mọi người nhìn chằm chằm Lâm Tuyết. Ánh mắt không còn vẻ ngưỡng mộ như trước, mà xen lẫn chút kinh ngạc và khinh bỉ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play