Bây giờ chứng cứ hắn hạ độc đã rõ ràng, chắc chắn phải chết. Trước mắt chỉ có thể thành khẩn khai báo, mới có thể giảm bớt tội lỗi cho người nhà.
Lâm Du cho người lấy ra giấy và bút mực, cởi trói cho tay chân của Trần Thái y. Ngồi xuống trước bàn, hắn chỉ cảm thấy chiếc bút trong tay nặng như đổ chì. Một khi đã viết, hắn sẽ âm dương cách biệt với người nhà.
Nhưng đúng lúc này, thị vệ canh gác bên ngoài chạy vào nói vài câu bên tai Lâm Du. Sắc mặt Lâm Du căng thẳng, quay người đi theo thị vệ.
Đến phòng giam của Lý Thường Công, chỉ thấy người hắn đã ngã gục bên cạnh bàn. Viêm Trí và Khương Thượng thư đứng ở một bên, vẻ mặt ngưng trọng.
"Các ngươi không phải vẫn luôn nhìn sao, sao hắn lại chết?"
Lâm Du ngồi xổm xuống, thăm dò hơi thở của Lý Thường Công. Đã không còn khí tức, chết hẳn rồi.
Viêm Trí lắc đầu: "Từ khi vào đây, thuộc hạ và Khương Thượng thư vẫn luôn không rời mắt khỏi hắn. Nhưng Lý Thường Công mới nhấc bút viết được vài chữ thì đã ngã xuống, tại chỗ không còn hô hấp."
"Nhấc bút viết chữ liền ngã chết? Sao lại như vậy? Chẳng lẽ lại là độc sao? Chỉ có độc mới có thể khiến người chết không một tiếng động."
Hệ thống: "Có phải là bút có độc không?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play