Một lát sau, Lâm Thị xách một hộp đồ vào, Ta nói không cần, Lục đại nhân vẫn cố đưa cho ta. Hắn nói nhờ nhà chúng ta chiếu cố, cuộc sống của hắn mới được thuận lợi, vừa hay Âu Dương đại nhân nhờ hắn mua, hắn liền mua luôn cho cả nhà ta một ít.
  Vừa nói, nàng vừa mở hộp, thấy bảy chiếc hộp nhỏ tinh xảo, nàng không khỏi ngẩn người.
  Kiều Miên Miên tùy tiện mở một hộp, mới nhận ra là son phấn, khẽ chấm một ít lên mu bàn tay, mịn màng và tươi tắn, chẳng biết hơn đồ của Mạnh chưởng quỹ bao nhiêu lần.
  Không chỉ son phấn tốt, mà những chiếc hộp nhỏ cũng vô cùng tinh xảo, nhìn là biết không hề rẻ.
  Hơn nữa, có tận bảy phần, không chỉ Lâm Thị và Trương Thị đều có, mà ngay cả Lâm Hạ Hòa và Lâm Vọng Xuân đã xuất giá cũng có.
  Cái này… cái này phải bao nhiêu tiền? Lâm Thị chưa từng đến Biện Kinh, không tính ra được giá trị bao nhiêu, Có phải mỗi hộp giá một lạng bạc không?
  Kiều Miên Miên cũng không biết, nàng cũng chưa từng đến Biện Kinh, nhưng nàng luôn cảm thấy, không chỉ một lạng bạc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play