Hắn sở dĩ đồng ý cho Vương Tường một cơ hội, là bởi vì cái lão bản gọi Vương Tường này, ở kiếp trước cũng coi như là một thương nhân không tệ, mở cửa hàng châu báu, làm kinh doanh vật liệu xây dựng kiếm tiền, sau đó lấy ra không ít tiền, giúp đỡ một ít học sinh nghèo khó đọc sách, nhân phẩm coi như không tệ.
Nhìn thấy cái bát gà vạc kia, Vương Tường hai mắt sáng lên, mình cũng đeo bao tay, nhìn lại một lần, cuối cùng gật đầu xác nhận nói: “Đúng là bát gà vạc Ung Chính năm triều Thanh.”
Chợt, Vương Tường ánh mắt nhìn về phía Thẩm Thiên, vẻ mặt thành thật nói: “Tiểu huynh đệ, cái bát gà vạc Ung Chính năm triều Thanh này, ta ra giá mười vạn nguyên thu, ngươi xem cái giá tiền này, được không?”
Tựa hồ sợ Thẩm Thiên hiểu lầm, Vương Tường còn cố ý bổ sung một câu: “Cái bát gà vạc này mặc dù có giá trị không nhỏ, nhưng nơi này dù sao chỉ là một huyện thành nhỏ, muốn bán ra giá cao, phải mang tới tỉnh thành, có thể sẽ phải chuyển tay mấy lần, hao phí không ít thời gian, mới có thể bán được giá tốt.”
“Tại huyện thành nhỏ này, người có thể bỏ ra 10 vạn khối để mua cái bát này, chắc hẳn không nhiều lắm.”
Nghe Vương Tường nói vậy, Thẩm Thiên cũng khẽ gật đầu. Thực tế là đúng như vậy.
Giá trị của một món đồ cổ rất khó định giá. Người mua thích nó thì bao nhiêu tiền cũng đáng, còn nếu không ai thích thì nó chỉ là một món đồ cũ, một cái bát vỡ. Thẩm Thiên hiện tại tạm thời chưa có mối quan hệ, cũng không có tư cách để giao dịch cái bát này. Giá mà Vương Tường đưa ra đã là hợp lý nhất.
“Được rồi, Vương Tường lão bản, cái bát này, về tay ông.” Thẩm Thiên gật đầu nói.
Nghe vậy, Vương Tường lập tức nở nụ cười trên mặt. Hắn không nói nhiều, liền sai lão chưởng quỹ đi lấy tiền.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play