Hắn cũng rất thưởng thức sự dũng cảm của cô bé này, năm mươi khối tiền ngoài dự kiến này, xem như là phần thưởng cho cô bé vì dám ra ngoài bán hàng để mua thuốc cho cha.
“Như vậy sao được, làm như vậy không được……” Người trung niên vội vàng khoát tay.
Thẩm Thiên thái độ lại hết sức kiên quyết, nói: “Bác ơi, tiền này con đã móc ra, không có đạo lý lấy về, bác đã nhận lấy, trừ phi bác không muốn bán cái bát này nữa.”
Nghe Thẩm Thiên nói vậy, người trung niên kia đành bất đắc dĩ nhận tiền, thở dài: “Tiểu chủ nhân, ta đây là thiếu ân tình lớn của người, về sau nhường ta báo đáp thế nào đây.”
“Bác ơi, nói gì báo đáp không báo đáp, chúng ta chỉ là mua bán giao dịch bình thường, nếu bác cảm thấy áy náy, không bằng nói cho con biết, cái bát này, bác đạt được nó như thế nào?”
Người trung niên nghe vậy, sửng sốt một chút, hắn không ngờ Thẩm Thiên lại hiếu kỳ lai lịch cái bát này.
Nhưng chợt, hắn vẫn khẽ thở dài, chỉ vào ống quần mình, nói với Thẩm Thiên: “Chủ nhân, người cũng thấy rồi, ta là người tàn tật, một chân bị bom nổ mất, nói đến, cái bát này với cái chân của ta cũng có chút liên quan……”
Nguyên lai, người trung niên này lúc còn trẻ cũng từng là lão binh trên chiến trường phía Bắc, một lần tuần tra, đụng phải một đội buôn lậu vũ khí, lúc ấy chỉ có hắn và chiến hữu hai người, vì không cho vật tư trong nước chảy ra nước ngoài, hắn và chiến hữu quyết định nhanh chóng tiến lên chặn đoàn thương nhân buôn lậu kia.
Không ngờ đoàn thương nhân buôn lậu kia cực kỳ hung ác, đã khai hỏa với họ, một chân của người trung niên chính là tại trận chiến đó bị bom cắt đứt, mặc dù đoàn thương nhân buôn lậu kia đã bị tiêu diệt, nhưng người trung niên cũng vì chân bị thương mà quang vinh giải ngũ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT