Tiểu Lam nghe vậy, quay đầu nhìn thấy Thẩm Thiên đi tới, mắt lập tức sáng lên, kích động nói: “Thẩm Thiên, anh cuối cùng cũng tới rồi, em đợi anh đã lâu lắm rồi.”
Thấy Tiểu Lam bộ dáng không kịp chờ đợi như vậy, Thẩm Thiên không khỏi cười một tiếng, nói: “Tiểu Lam, em mong anh đến như vậy, là nhớ anh, hay là nhớ tôm của anh?”
Nghe Thẩm Thiên trêu chọc, Tiểu Lam cũng thè lưỡi, nói: “Trước nhớ tôm của anh, rồi mới nhớ anh.”
“Em cái con mèo tham ăn này……” Thẩm Thiên bất đắc dĩ cười một tiếng, đối với cô bé bằng tuổi muội muội mình này, trong lòng hắn là vô cùng yêu chiều.
Nói chuyện, nhân viên bảo vệ cửa biệt thự đã từ phòng tạp hóa, mang bình gas, bếp nấu cùng các dụng cụ nhà bếp khác, đều chuyển tới hậu viện.
Mấy người hầu cũng mang theo nồi niêu xoong chảo, thớt để rửa sạch.
Thẩm Thiên trực tiếp giao khoảng mười cân tôm trong tay cho các nàng, đồng thời dạy các nàng kỹ thuật xử lý tôm sạch sẽ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play