"Nhưng..." Lâm Phong sờ vào cái bụng xẹp lép của mình. Lúc này, bụng cậu phát ra tiếng ùng ục – cậu đang rất đói.
"Mẹ ơi, chúng ta đi ăn sáng trước có được không ạ?"
"Con làm xong bài này đã hiểu rõ kiến thức rồi thì hẵng đi ăn sáng. Bây giờ là 6 giờ 30 phút, chúng ta chỉ còn 20 phút nữa là phải tập trung tại đại sảnh rồi, nên con phải cố gắng lên, biết không?" Nhan Yên nhẹ nhàng vỗ vai Tiểu Phong, ngồi xuống cạnh con: "Không chỉ có một mình con đang cố gắng đâu, mẹ ở đây bên cạnh con."
"Tiểu Phong là niềm tự hào của cả gia đình. Tiểu Phong thông minh, chăm chỉ như vậy, mẹ tin rằng làm thêm năm bài nữa trong 20 phút là chuyện rất dễ dàng với con, đúng không?" Nhan Yên dịu dàng an ủi: "Mẹ thúc giục con học tập đều là vì muốn tốt cho con, vì tương lai của con. Con đừng phụ lòng mẹ nhé."
Lâm Phong muốn nói điều gì đó, nhưng cuối cùng lại nuốt hết vào trong cổ họng.
Mẹ làm vậy là vì muốn tốt cho mình, mình nên nhịn cơn đói, cố gắng thêm một chút nữa.
【Chỉ có tôi thấy cách giáo dục của Nhan Yên đối với Tiểu Phong có chút quá đáng không? Bây giờ là tham gia chương trình để thư giãn, nhưng Nhan Yên lại cứ bắt con làm bài tập. Thằng bé đã làm được một tiếng rồi, rất đói, vậy mà vẫn phải làm tiếp. Lát nữa mọi người lại phải tập trung và làm nhiệm vụ nữa. Tiểu Phong chỉ là một đứa trẻ, liệu có chịu nổi không?】
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT