Cuộc sống của Điền Văn không mấy tốt đẹp. Chuỗi nhà hàng lẩu và khách sạn bình dân mà chồng cô mở kinh doanh không hiệu quả, thua lỗ rất nhiều tiền, Điền Văn đành phải lấy hết số tiền tiết kiệm nhiều năm để bù đắp cho anh ta. Vì cô đã liên tục nhận nhiều bộ phim để kiếm tiền giúp chồng trả nợ, dẫn đến chất lượng các vai diễn không tốt, bị cư dân mạng chỉ trích là diễn một kiểu cho nhiều bộ phim, mất đi thiện cảm và danh tiếng của khán giả. Vì thế, sau đó không có nhà sản xuất hay đạo diễn nào muốn mời cô nữa.

Nhan Yên biết rằng, chỉ cần cho cô ta một nguồn tài nguyên nhỏ, đối với Điền Văn hiện tại không khác gì "cứu bồ giữa cơn hoạn nạn."

Quả nhiên--

"Yên Yên, cảm ơn cậu." Điền Văn cảm kích nắm chặt tay Nhan Yên.

"Khách sáo làm gì, chúng ta là bạn thân mà." Nhan Yên cười dịu dàng: "Sau này có tài nguyên nào tốt, tớ sẽ nghĩ đến cậu và giới thiệu cho cậu."

【Ting ting-- Giá trị yêu thích của Điền Văn: 100%. Đổi 20 điểm. Ký chủ có muốn đổi đạo cụ gì không?】

Trong đầu Nhan Yên vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống.

Cô thầm nói chuyện với hệ thống trong đầu: 【Đổi điểm nhan sắc.】

【Chúc mừng ký chủ đã đổi thành công 2 điểm nhan sắc.】

Khi tiếng nhắc nhở của hệ thống vừa dứt, Nhan Yên cảm thấy làn da mình như nhẹ nhàng hơn.

"Yên Yên, tớ thấy cậu trở nên xinh đẹp hơn rất nhiều." Điền Văn lên tiếng: "Da dẻ trắng sáng và mịn màng hơn lúc nãy, những nếp nhăn nhỏ dưới bọng mắt và khóe mắt cũng biến mất rồi..."

"Sao một người có thể đột nhiên trở nên xinh đẹp như vậy trong một thời gian ngắn chứ?"

"Thật sao," Nhan Yên cười dịu dàng: "Có lẽ là do dạo này tớ ngủ sớm dậy sớm, tập thể dục nhiều hơn và kết hợp với việc chăm sóc da cẩn thận."

"Cậu có thể gửi cho tớ link sản phẩm dưỡng da mà cậu dùng được không? Tớ cũng muốn dùng thử, dạo này da tớ khô và bong tróc, dùng kem nền cũng bị mốc."

"Được thôi." Nhan Yên cười dịu dàng. Cô mặc một chiếc váy dài trắng ngà thắt eo, toát lên khí chất dịu dàng, trông thật an yên.

【Hệ thống, Nhan Kiều còn bao nhiêu giá trị vận khí?】

【Hiện tại còn 15 điểm.】

【Tốt, tôi biết rồi.】

Cách đây không lâu, cô đã liên kết với hệ thống này. Chỉ cần làm theo nhiệm vụ mà hệ thống đưa ra, cô có thể nhận được điểm và đổi lấy phần thưởng. Sở dĩ cô có được mọi thứ như bây giờ và trở thành nữ thần quốc dân là nhờ có "bảo bối vàng" này.

Thông qua hệ thống, cô đã liên kết với Nhan Kiều. Nhan Kiều càng bị người khác ghét, giá trị vận khí của cô ta sẽ càng thấp, ngược lại, giá trị vận khí của cô sẽ càng cao. Khi Nhan Kiều hoàn toàn không còn giá trị vận khí, cô ta sẽ chết, và sẽ không còn là trở ngại của cô nữa.

Nhan Yên cúi đầu, mỉm cười dịu dàng, hàng mi dài che đi vẻ tàn ác trong mắt cô.

Cùng lúc đó, ở bên kia đại dương.

"Tổng giám đốc Thịnh, tài liệu mà anh cần tôi đã gửi vào email của anh rồi." Trong một chiếc Bugatti Veyron, Thịnh Hoài Nam nhận được một cuộc điện thoại.

Sau khi cúp điện thoại, anh mở email ra.

"Nhan Kiều đưa bà vú vào trại giam, con trai bà vú tố cáo Nhan Kiều ngược đãi Tiểu Thần?"

Thịnh Hoài Nam nhíu mày, khuôn mặt lạnh lùng phủ một lớp băng giá.

Nhưng đúng lúc này, một tiếng phanh xe chói tai cùng với tiếng lốp xe ma sát với mặt đất vang lên--

Thịnh Hoài Nam ngước mắt lên, anh thấy một chiếc xe tải đi từ khúc cua như thể bị mất phanh, lao thẳng vào chiếc xe của anh--

...

Hai mẹ con Nhan Kiều và Thịnh Thần nhanh chóng về đến nhà.

Vừa xuống xe--

"Hắt xì--" Thịnh Thần hắt hơi.

"Cục cưng bị cảm lạnh sao?" Nhan Kiều cởi áo khoác của mình ra và khoác lên người cậu bé.

Áo khoác của cô là cỡ XS ngắn, nhưng khi khoác lên người cậu bé vẫn trông như trẻ con mặc bao tải, chỉ lộ ra một cái đầu tròn xoe, trông vô cùng ngơ ngác và dễ thương.

"Không ạ." Thịnh Thần lắc đầu: "Vừa nãy mí mắt bên phải của con cứ giật, con cảm thấy có chuyện không hay sắp xảy ra."

"Trẻ con sao lại mê tín như vậy." Nhan Kiều ôm cục cưng nhỏ vào lòng: "Mí mắt giật là phản ứng sinh lý bình thường, đừng nghĩ nhiều."

"Đồ chơi mẹ mua cho cục cưng đã về đến nhà rồi, chúng ta hãy bắt đầu giai đoạn bóc quà vui vẻ nào." Nhan Kiều ôm cục cưng nhỏ đi vào biệt thự.

Tài xế vất vả bê đống hộp quà ở cốp xe, lảo đảo đi theo sau hai mẹ con.

Thịnh Thần nhanh chóng bị đồ chơi mới thu hút sự chú ý, những nghi ngờ ban nãy đã bị bỏ lại phía sau.

Hai mẹ con vào nhà, trong phòng khách có một hàng người giao hàng đang đứng.

"Phu nhân, xin ký nhận."

Những người giao hàng này đều do trung tâm thương mại cử đến, họ chỉ có thể quay về sau khi Nhan Kiều xác nhận và ký nhận.

"Phu nhân, tất cả những món đồ cô mua đều ở đây. Vừa nãy tôi đã đối chiếu với đơn hàng và xác nhận không có vấn đề gì. Tôi đã bảo họ mang đến phòng thay đồ của cô và phòng đồ chơi của tiểu thiếu gia rồi." Quản gia bước lên, cung kính nói.

"Ồ, được rồi." Nhan Kiều nhìn những tờ đơn trên tay những người giao hàng, từng đơn hàng đều được đánh dấu "đã xác nhận". Cô tin tưởng vào khả năng của quản gia, và nhanh chóng ký tên vào các đơn hàng.

Ký xong một đống đơn hàng, tay Nhan Kiều có chút mỏi.

"Haizz, tiêu tiền thì vui thật đấy, nhưng cũng hơi mệt một chút."

Sau khi tiễn những người giao hàng đi, Nhan Kiều ôm cục cưng nhỏ đi lên lầu.

Trên sàn nhà chất đầy những chiến lợi phẩm của Nhan Kiều ngày hôm nay. Những gói hàng gần như chất thành một ngọn núi nhỏ.

Cô ngồi trên tấm thảm len, vừa ngân nga một bài hát nhỏ, vừa bóc từng gói hàng.

Thịnh Thần nhìn mẹ vất vả vừa bóc gói hàng vừa chụp ảnh, thấy mẹ quá vất vả.

Cậu ngồi xổm bên cạnh mẹ: "Mẹ, con giúp mẹ với."

"Cục cưng, không cần đâu," Nhan Kiều cười cong môi.

"Mẹ, con muốn mẹ đỡ vất vả hơn. Nhiều gói hàng như vậy, mẹ bóc cả ngày cũng không hết đâu." Cậu bé ngoan ngoãn nói.

"Cục cưng, con còn nhỏ, niềm vui của phụ nữ con không hiểu đâu."

Cô chỉ thích niềm vui của việc mua sắm, bóc hàng!

Thịnh Thần không hiểu tại sao mẹ lại thà vất vả một chút mà tự mình bóc hết, nhưng vì mẹ đã nói vậy, cậu đành ngoan ngoãn ngồi bên cạnh và nhìn mẹ bóc hàng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play