Lâm Vũ thì tùy ý hơn.
Phòng khách không gian rất lớn, sàn nhà lát gạch men sứ trắng nõn bóng loáng, tựa như ngà voi.
Trên trần nhà đèn chùm pha lê rực rỡ chói mắt, chiếu sáng toàn bộ phòng khách như ban ngày.
Góc phòng là một chiếc ghế sofa da thật dày dặn thoải mái dễ chịu, phía trước dựa vào tường còn đặt một chiếc TV tám thành mới.
Ban công không gian cũng không nhỏ, có thể phơi quần áo, trồng ít hoa cỏ, hoặc đặt một chiếc ghế mây, buổi trưa mệt mỏi nghỉ ngơi, cũng coi như một loại hưởng thụ.
Lâm Vũ nhìn lướt qua, liền ngồi xuống ghế sofa, dù sao ở hay không ở cuối cùng cũng cần Dương Tố Tố quyết định, hắn vừa vặn đỡ tốn sức.
Xem xong phòng khách, thấy Dương Tố Tố lộ vẻ hài lòng, Ngô Thanh cũng rất cao hứng. Lúc này ông ta dẫn Dương Tố Tố và dì Lưu, dự định đi xem những phòng khác.
Đi ngang qua, nhìn thấy Lâm Vũ uể oải ngồi trên ghế sofa, Dương Tố Tố làm bộ không vui khẽ hừ một tiếng, sau đó không nhẹ không nặng nói với Lâm Vũ một câu.
Ngô Thanh hảo tâm cho thuê phòng tốt như vậy cho cô và Lâm Vũ, Lâm Vũ lại thờ ơ như vậy, nếu để Ngô Thanh suy nghĩ nhiều thì phải làm sao? Chẳng phải là làm lạnh lòng người ta sao?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT