Chỉ thấy vị cảnh sát kia hơi nheo mắt lại: “Lam Điên, ngươi có giác ngộ cao như vậy? Ta thế nào lại không biết đâu?”
Cái tên Lam Điên này xấu hổ cười một tiếng: “Cảnh sát, mặc dù học vấn của tôi không cao, nhưng cũng là người huyện Cúc, đương nhiên phải vì huyện Cúc của tôi mà suy nghĩ, hắc hắc.”
Lâm Vũ thấy vậy không khỏi cảm thán, cái tên Phong gia này mượn gió bẻ măng, dứt khoát hy sinh tiểu đệ để giữ mình, bản lĩnh thực sự là quyết đoán.
Mà tên tiểu đệ bên cạnh nghe vậy, tâm chìm xuống đáy cốc.
Xem ra, mình chính là kẻ bị hy sinh, nhưng hắn không dám nói thêm gì.
Tình hình bây giờ, nếu mình cố gắng lắm thì cũng chỉ vào tù một năm rưỡi, nhưng nếu giao nộp Phong gia ra, khi Phong gia ra ngoài, mình coi như quá sức.
Cuối cùng, sau khi hỏi thăm nhiều mặt, cảnh sát xác thực không có bằng chứng trực tiếp về sự tham gia của tên Lam Điên này, giáo dục nhắc nhở tên Lam Điên xong liền thả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play