“Vũ ca?”
Nghe lời con trai, mẹ Tiểu Đao đánh giá Lâm Vũ một chút, động tác trên tay không khỏi chậm lại.
Mặc dù người trẻ tuổi trước mặt này ăn mặc đơn giản, nhưng lại có một khí chất nội liễm, đôi mắt có thần. Mẹ Tiểu Đao tuy không biết dùng từ gì để hình dung cảm giác này, nhưng đã nhận ra Lâm Vũ rất khác biệt so với người khác.
Tuy nhiên, mẹ Tiểu Đao vẫn nửa tin nửa ngờ hỏi Tiểu Đao: “Con trai, hắn thật sự không ức hiếp con?”
Tiểu Đao gật đầu mạnh, chân thành nói: “Vũ ca đối xử tốt với con lắm.”
Thấy vẻ mặt Tiểu Đao không giống giả bộ, mẹ Tiểu Đao lúc này mới yên tâm lại, sau đó ngượng ngùng cười với Lâm Vũ: “Cái đó, Vũ ca, không có ý tứ, a di làm con sợ!”
Nghe mẹ Tiểu Đao gọi một tiếng Vũ ca, khóe miệng Lâm Vũ giật giật. Hắn khoát tay áo, cười nói: “Không sao. A di, ngài cứ gọi tôi là Lâm Vũ là được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT