Vưu Gia liếc nhìn đám người trước mặt, bụng bảo dạ rằng nếu chúng có ý đồ xấu, nàng sẽ xử lý gọn cả lũ. Ngay tức khắc, một kế hoạch chợt lóe lên trong đầu.
Lai Phúc lo lắng nói: “Xin cô nương nể mặt ta trên có già dưới có trẻ, suy nghĩ kỹ rồi hãy làm.”
Vưu Gia chẳng thèm để ý, nàng tìm một gốc cây lớn chắn ngang con đường mà đám người kia chắc chắn phải đi qua rồi giả vờ ngồi tựa vào, vẻ mặt đáng thương. Đến khi nghe tiếng bước chân đến gần, nàng mới ỉu xìu cúi đầu.
Lai Phúc nhếch mép: “Diễn kịch lộ liễu thế kia, thằng ngốc nào mới mắc mưu chứ!”
"Ơ, sao lại có người ở đây?"
Vưu Gia vội kêu cứu: "Cứu... cứu tôi với! Tôi bị lạc đường."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT