Trần Quế Lan vừa thấy Vưu Gia trong phòng, liền nhăn mày khó chịu.
Ngược lại, Trịnh Quyên mừng rỡ ra mặt, hỏi: "Vưu Gia, cậu tỉnh rồi à? Sáng sớm tớ với Quế Lan lên thấy cậu vẫn còn ngủ. Quế Lan bảo cậu mệt, không cho tớ gọi dậy. Hôm nay tớ hóng hớt được bao nhiêu chuyện hay trong thôn đấy, tớ kể cho cậu nghe nhé!"
Chưa để Trịnh Quyên kịp nói, Trần Quế Lan đã vội ngăn lại, cười giả lả: "Vưu Gia có phải ai cũng muốn nghe đâu. Đừng nói nữa, khéo lại làm người ta bực mình đấy."
Vưu Gia khẽ cười khẩy: "Đúng đấy, cứ hễ cô mở miệng là tôi thấy bực rồi. Cô thông minh hiểu ý người khác thế, không biết có ngậm miệng lại được không?"
Dù có chậm hiểu đến đâu, Trịnh Quyên cũng nhận ra không khí giữa hai người không ổn.
Vưu Gia đứng dậy đi ra ngoài, để lại Trần Quế Lan mặt mày đen như than. Đúng là "cơm bưng đến tận miệng, hóa ra toàn tật xấu!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play